In Nghệ thuật

Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan

Chân dung loại này được bắt đầu bời Andrzej Dragan khoảng năm 2003-2004, Lúc Andre Dragan mới được bầu là Photo of the Week tại photo.net, mọi người ai cũng xôn xao để cố bắt trước cách xử lý Photoshop của ông ta.
Lúc đó website của Andrzej Dragan còn rất thô sơ không đẹp như bây giờ vì lúc đó chưa nổi tiếng như hiện nay, trên web của ông ta có chỉ một phần nhỏ cách làm.
Ai cũng thử  ra tay xử lý hình theo thể loại Dragan effect này, có rất nhiều người làm được khá giống Andrzej Dragan, nhưng  không ai có được một tác phẩm như của ông cả, lý do rất đơn giản xử lý ảnh chỉ là một phần nhỏ của tác phẩm, cách ông ta chụp, thần thái nhân vật do Andrzej Dragan chụp, cách setup khung cảnh, đóng một vai trò to lớn trong sự thành công của ông ta…
Và hôm nay Lý Ngộ cũng muốn gửi tới các bạn 1 Tutorial về thể loại Dragan Effect này…
Bước 1: mở stock lên (download tại đây) và nhân đôi nó lên (Ctrl + J).
Tiếp đến ta vào Filter  > Other > High Pass để thông số là 7.3 và để chế độ blend là Overlay thì ta sẽ được như hình:
Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan
Bước 2: Lúc này ta sẽ merge 2 layer lại với nhau (Ctrl + Shift + E) rồi ta lại nhân đôi nó lên (Ctrl + J)
Tiếp theo mở bảng Curves (Ctrl + M) rồi chỉnh thông số như hình: 
Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan
Bước 3: Tạo 1 layer mới (Ctrl + Shift + N), fill màu đen lên (#000000) rồi để chế độ blend là Hue , rồi để Opacity : 30% ta sẽ được như hình:
Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan
Bước 4: Vào Image > Mode > Lab Color (lúc này nó sẽ hiện lên 1 cái bảng , các bạn chọn Merge nhé).
Sau đó các vào mở Channels lên và chọn Lightness như hình: 
Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan
Bước 5: tiếp theo ta vào Filter > Sharpen > Unsharp Mask rồi chọn thông số như hình: 
Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan
Bước 6: Rồi ta vào Image > Mode > RGB Color.
Và vào Image > Adjustment > Hue/ Saturation > chỉnh thông số như hình. (bước thì mình có thể tùy chỉnh, nếu các bạn muốn có thêm 1 chút sắc màu cho hình của mình thì dùng Hue/ Saturation, còn muốn là hình trắng đen thì các bạn vào  Image > Adjustment > Black & white). 
Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan
Bước 7: Tiếp theo vào Image > Adjustment > Shadow/Highlights (lúc này mình sẽ tùy chỉnh Shadow tùy theo sắc độ của hình để căn bằng cùng sáng và cùng tối của hình).
Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan
Và đây là kết quả của chúng ta, phong cách làm ảnh Dragan :D
Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan
 P/s: tuy nhiên cách làm ảnh theo phong cách Dragan nó không làm cho ảnh trắng đen hoàn toàn, mà là làm trên là nó làm cho ảnh có sắc tố sậm màu nâu, nếu các bạn thích hình trắng đen thì các bạn làm thêm bước này, các bạn vào Image > Adjustment > Black & White là ta có 1 bức ảnh trắng đen khá nghệ thuật.
Dưới đây là 1 số ví dụ sau khi cho thành trắng đen:
Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan
Làm ảnh trắng đen nghệ thuật theo phong cách Dragan
Tác phẩm này mang phong cách Dragan, chưa chuyển sang black & white
Tác phẩm này mang phong cách Dragan, chưa chuyển sang black & white
 Rất đơn giản đúng không nào? Chúc các bạn thành công 

Nguồn: vietdesigner

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

Phụ nữ nên lấy chồng khi nào ?



1. Lúc phụ nữ 16 tuổi, nhất định không được lấy chồng vì lấy ai kẻ đó sẽ vào tù.

2. Khi 17 tuổi, phụ nữ đừng lo lấy chồng mà nên lo tìm trâu để bẻ gãy sừng, mặc dù sừng bẻ xong chả biết dùng làm gì.

3. Lúc 18 tuổi, phụ nữ được gọi là teen. Teen phải nhanh chóng trở thành hot girl chứ chớ dại hot chồng.

4. Khi 19 tuổi, phụ nữ thường xem phim truyền hình Hàn Quốc và phát hiện ra những ông chồng sau này đều bị ung thư. Vậy lấy làm chi cho mệt.

5. 20 tuổi, không xem phim Hàn Quốc nữa mà xem phim Mỹ. Phát hiện ra chồng phần lớn là tội phạm. Lấy sẽ ra tòa.

6. 21 tuổi chả xem phim Hàn, chả xem phim Mỹ mà xem phim Việt Nam. Bàng hoàng khi phát hiện ra lấy chồng nghĩa là sẽ có mẹ chồng. Mà mẹ chồng luôn luôn gian ác.

7. 22 tuổi, băn khoăn giữa chồng dễ thương và chồng đẹp trai. Cuối cùng không lấy ai cả.

8. 23 tuổi mê một chàng trai hát hay. Lúc sắp cưới mới ngã ngửa người khi biết phần lớn chàng hát nhép. Thế là hủy bỏ hôn nhân.

9. 24 tuổi yêu một chàng trai thông minh. Sắp cưới thì dừng lại, tự hỏi tại sao thông minh mà nghèo.

10. 25 tuổi yêu một chàng trai là con ông lớn. Sắp cưới thì tạm hoãn khi biết bạn mình yêu được một anh con ông lớn hơn.

11. 26 tuổi chả quen ai cả. Ngồi nhớ lại những mối tình học trò. Tự an ủi là tình học trò chả bao giờ thành công.

12. 26 tuổi rưỡi ngồi nhớ lại những mối tình sinh viên. Toát mồ hôi vì hồi đó suýt nữa sống thử.

13. 27 tuổi quen một anh hiền lành, gia giáo, con nhà tử tế. Định cưới thì ngần ngừ vì anh ấy không có nhà. Đó là chưa kể mấy lần đi phụ dâu cho đứa bạn, thấy cô dâu sau đám cưới đếm phong bì thường khóc.

14. 28 tuổi cương quyết lấy chồng. Nhưng đi đâu cũng gặp những đàn ông cương quyết không lấy vợ.

15. 29 tuổi gặp anh này thì chê già quá, gặp anh kia thì kêu trẻ quá. Những anh chấp nhận được thì có vợ rồi.

16. 30 tuổi quyết tâm gặp ai cũng lấy. Nhưng ai cũng bảo chỉ muốn làm bạn thôi, đừng vội vàng tiến xa hơn.

17. 31 tuổi tuyên bố hạnh phúc khi độc thân, sung sướng khi thấy bạn bè ly dị. Cười nhếch mép khi gặp những bạn trai gầy ốm ngày xưa.

18. 32 tuổi đi du lịch, học ngoại ngữ, xách cặp da. Nói tới nhân loại, đến thế giới, đến cải cách xã hội. Không nói tới chồng.

19. 33 tuổi lên chức trưởng phòng. Nhìn đàn ông nghiêm khắc. Cáu gắt với mùi thuốc lá, mùi rượu. Thích kem dưỡng da. Thích nghe nhạc Trịnh. Không thích đàn ông.

20. 34 tuổi. Ngồi bar một mình. Hút thuốc. Tự trả tiền rượu. Gặp đàn ông cười khẩy. Khuyên bạn bè ly dị chứ đừng chịu đựng.

21. 35 tuổi. Đi thẩm mỹ viện. Đẹp như hồi 18 tuổi. Yêu các chàng trai tuổi teen.

--- Lê Hoàng.

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Văn hóa

Nghệ thuật thưởng thức Trà đạo Nhật Bản

Nói đến nghệ thuật thưởng thức trà đạo là chúng ta nghĩ ngay đến đất nước Mặt trời mọc, nó không chỉ là thứ đồ uống thông thường mà còn là một môn nghệ thuật đặc sắc mang đậm nét truyền thống của Nhật Bản. Trong văn hóa Nhật Bản, Trà đạo được phát triển từ khoảng cuối thế kỷ 12. Theo truyền thuyết Nhật, vào khoảng thời gian đó, có vị cao tăng người Nhật là sư Eisai (1141-1215), sang Trung Hoa để tham vấn học đạo. Khi trở về nước, ngài mang theo một số hạt trà về trồng trong sân chùa. Sau này chính Eisai đã sáng tác ra cuốn "Khiết Trà Dưỡng Sinh Ký", nội dung ghi lại mọi chuyện liên quan tới thú uống trà.
 
CKMA1ACAD0EJHYCAC7ONH3CAHATLPPCABT3OQLCAZ10S08CAW8HOYXCA0WC0YCCA02NXNICAQBJOU1CAE028ETCAAE2GUVCAG7L5MBCAFQWDSLCAE7GHYQCAY1AW5TCAW9MIWACA6PNHWMCA3QA0PB


Với công dụng giúp thư giãn tinh thần và sự hấp dẫn đặc biệt của hương vị trà đã thu hút rất nhiều người dân Nhật đến với thú uống trà này. Họ đã kết hợp thú uống trà với tinh thần Thiền của Phật giáo để nâng cao nghệ thuật thưởng thức trà, phát triển nghệ thuật này trở thành trà đạo một sản phẩm đặc sắc thuần Nhật. Từ uống trà, cách uống trà, rồi nghi thức uống trà cho đến trà đạo là một tiến trình không ngưng nghỉ mà cái đích cuối cùng người Nhật muốn hướng tới đó là cải biến tục uống trà du nhập từ ngoại quốc trở thành một tôn giáo trong nghệ thuật sống của chính dân tộc mình. Trà đạo không đơn thuần là  phép tắc uống trà, mà trên hết là một phương tiện hữu hiệu nhằm làm trong sạch tâm hồn bằng cách hòa mình với thiên nhiên, từ đó tu tâm dưỡng tính để đạt giác ngộ.
 
 
7AEF36CAFIW4NQCANKT3ZRCAN7M7Y5CABQ47LICAOHPTBACA0PYHN1CA1BC2LQCA5V9WGNCA55PVQGCA4UGWCXCAGH0AXWCAD04P9YCAOBVFV7CAFNZHYACARE377KCAV5Y5QLCAXIM8UHCAIS0UGA

Hòa - Kính - Thanh - Tịch, đây là bốn nguyên tắc cơ bản của Trà đạo. Phật giáo thường dùng thuật ngữ " ngón tay chỉ mặt trăng". Suy rộng ra, Trà đạo là con đường mà đi hết con đường đó sẽ đến nơi có "trà vừa ngon vừa không ngon".

Nghệ thuật uống trà đạo của Nhật Bản bao gồm các bước sau:

Bước 1:  Nước pha trà

IQZ9CGCA18F19NCA99LWIACAGSK170CAVWFR5WCABKCBQ4CA7HIR8NCA2OG5PYCAOHJ3QICA26M8TPCAD27JTDCAZBJ95ACAO29R6ZCA5HI3MUCA6YSI58CAE93GM0CAS41BAMCAIYH4O8CAHULPZZGVMKAJCAHKPNIPCAGGUB76CATDZI2XCAQBDP1BCAROSW5GCAY18J2VCA95XSUYCAEMUQ58CASLDOOKCAT976VECA1YE3NFCATG9GDXCA73YTY1CAMCNUCICA9ZT72DCAPX60G2CAYP6LFOCARQJJB3
 
Tuyệt đối không bao giờ lấy nước đang sôi để pha trà, có nghĩa là không thể nào dùng nước đang sôi trong bình rót vào bình pha trà. Lý do trông không đẹp mắt và nhất là tất cả các loại trà Nhật bản, trà xanh, trà bột dùng trong lễ dâng trà không bao giờ dùng nước đang sôi ! Nước pha trà phải được đựng trong một bình thủy hay nước được nấu trong một cái ấm kim khí không nắp trên bồn than rất yếu để giữ nước ở khoảng 80-90 0C.
 
Bước 2:  Làm ấm dụng cụ
 
 
JGNKBFCA887945CAYXU07WCA8CBILBCAQM3A2FCAUNZXJ3CARK1F31CADTNVM8CAIQZHNZCAWA0ZX0CA25SRNZCA6OMPN9CABN9ESECAP3EHHGCAWD42XUCAMZSLNECA4NP8EYCAXUPEJQCAXWWO4WGX9VH2CAQ9SJGTCAP2PERVCA2NSCD7CAW31EI6CAE2427WCAIUOEYQCAHH0NJKCALVCP7SCABDKOKWCAFIEWF5CARGU3U0CAWAI51VCAOMUBK4CAQE1EJSCAZO5MC7CA7OX9Z8CAVV4UFUCA7PI8N2
 
Ấm pha trà và tách uống trà được tráng bằng nước sôi trong bình thủy để làm ấm dụng cụ, sau đó dùng khăn lau khô trước khi xử dụng. Cho trà vào ấm pha trà : Thường với loại trà ngon cỡ trung bình người ta thuờng tính cho mỗi một người khách khoảng một muỗng cà phê trà xanh. Tuy nhiên nếu dưới 3 người khách, nên cho hơn một tí để tránh quá nhạt . Dĩ nhiên với nhưng người ghiện trà, thích uống đậm lại là vấn đề khác!

Bước 3:  Pha trà
 
POG89ACADQWEGRCAVY1CPLCAQX41LFCALS2E1TCA34YIG4CAVO17GMCA47UZYECAFCLIB0CABTNIVKCAV1H1H6CAATDZ83CALEQ1CMCA6VMJFZCA4B8N2FCAWEP4ICCA35YA8VCAXED2BBCATC0LLADQJL74CAO4V22BCAU157SCCAPMXAALCAD614PMCAGQAI27CAPDM4RECABEXK6TCAKVROVMCAQZHQO4CA4Z812PCA1KR2MKCAA212MGCASVENAVCAC08Q7SCAWGS15CCAPKZKRVCAB6KTFYCAE1061D
 
Với loại trà xanh cỡ trung bình, người ta thường pha trà 3 lần khác nhau như sau :
Lần thứ nhất: được pha với nước nóng ở khoảng 60 0C, để trà ngấm khoảng 2 phút đồng hồ trước khi rót cho khách. Nước sôi từ bình thủy được rót ra một cài bình trà khác (hay chén tống) để giảm nhiệt độ trước khi cho vào bình pha trà.

Lần thứ hai:  pha với nước nóng khoảng 80 0C trong khoảng 30-40 giây, có nghĩa là cho nước vào ấm pha trà , hơi lắc nhẹ và rót ra tách cho khách ngay. Nước cũng được rót qua bình trung gian nhưng nhanh hơn để có nhiệt độ như mong muốn. (Tuy nhiên, những người pha trà quen thuộc, khéo tay họ có thể điều chỉnh nhiệt độ từ bình thủy rót vào bình pha trà bằng các thủ thuật như rót nuớc thật chậm, để cao vòi nước trên bình pha trà…).
 
 
35REOACA5H5I4ZCA0I2EC9CAQU2CGNCASTYD63CA2ARR8GCA0OOD1TCAW5PU2SCAG99YWECAXLYB3LCA8PFXEICAPK6WZKCA2LJ5K6CAF8Q3HXCACKYZSECAO7A6R7CA7FZH3RCAA3TV8BCAZ3PA0H
 

Lần thứ ba: Nước pha ở nhiệt độ khoảng 90 0C, cũng khoảng 30- 40 giây. Nước có thể ruôn trược tiếp từ bình thủy vào ấm trà, vì nước sôi khi qua các giai đoạn rót vào bình thủy, rồi từ bình thủy rót vào ấm pha trà đã có nhiệt độ khoảng 90 độ C. Với những loại trà ngon đặc biệt, người ta có thể pha trà lần thứ 4 hay lần thứ 5 (cách thức pha như lần thứ 3) mà nước trà vẫn xanh và còn mùi vị. Nhưng những loại trà xanh hạ phẩm, rẻ tiền việc pha trà hơi khác hơn chút đỉnh. Chẳng hạn lần thứ nhất phải ở nhiệt độ cao hơn (70- 80 độ, 2 phút) , lần thứ hai (90 độ, khoảng 1- 2 phút) và không có lần thứ 3 vì hết mùi vị rồi. (giải thích ở phần dưới).
Lượng nước pha trà: Người pha trà phải biết ước lượng cho bao nhiêu nước pha vào bình trà, không thể pha trà xanh của Nhật Bản giống như pha trà của Trung Quốc hay Việt Nam được mà phải biết dung tích của tách uống trà và số tách để cho đúng lượng nước để mỗi lần rót trà cho khách phải hết trọn vẹn nước trong bình pha trà. Nếu còn sót lại sẽ làm giảm chất lượng của lần uống trà kế tiếp vì sai nhiệt độ, vì oxy hoá làm mất mầu xanh đẹp của trà.
 
Bước 4:  Cách rót trà


6J0FKTCA5IZLIHCAINOOYLCAD5VJKTCA3XJ3YDCAZPXEONCA7941LKCAGZ1D2LCAU71F4HCA6SRCMDCAY6NRU2CAILA1TYCA6I4ZSMCAAAF0S9CAWS3ON3CAOZHXAKCA2B9PL3CA9TDLK0CA99WDIPOOIULFCAVJ74K6CAM2D25YCAXYC161CANXL8C4CASHXQXTCAMXISXSCAXOH2M0CARKFQI6CA3XIQ9TCA2PJNC3CAYA2HT7CAWXMUTMCA0VMX4ACA4JQTBWCAZMRZQNCA46BSL8CAI75VI1CA8DTYKV

Không bao giờ rót trà cho khách một lần đầy tách rồi rót tiếp cho người khách kế tiếp! Làm như vậy sẽ có sự khác biệt về độ đậm nhạt của nước trà trong mỗi tách, cũng như không đều về lượng trong mỗi tách (tách đầu tiên quá nhiều, tách cuối cùng rất ít, quá đậm vì thời gian trà ngấm ra nhiều hơn hay không còn nước cho người kế tiếp!). Vì vậy, tất cả các tách của khách đều được để trong khay trà rồi rót theo thứ tự 1,2,3,4… rót lần đầu khoảng 30ml (cho mỗi tách, cỡ lớn 70 ml), sau đó rót lần thứ hai với thứ tự ngược lại 4, 3, 2 ,1 mỗi lần khoảng 20ml (cho mỗi tách có tổng cộng 50ml nước trà) nếu còn dư chút ít trong bình, nên co dãn để phân đều cho các tách. Sau đó mới đưa mời khách.

Bước 5:  Cách uống trà


2X4LCQCA3SSH1YCAOOJM06CAF05TNHCAGWKO8ACALXF8RGCAR51RXWCAUOZR21CALJXJO7CAKRTVP1CAPF2UBBCAWZXO7BCAVIR90ACAXAZ44VCASN3SA3CAHCIL5ACA2QJ93WCAED7J15CALS1O6Q4YJOV3CAPT9XVICA1M8DPDCA28F993CAHOS85SCA82LLBOCAF2RY7SCADUHFH2CAV3W2WZCA0I4F90CAX124J3CAJIASW1CA20OCQ5CASEW66GCA4BPCC5CAIXGH26CA4JYEE3CAX8VIC4CAATRJ3M
 

Khi uống trà xanh Nhật bản (cũng như uống trà bột trong lễ dâng trà) người Nhật phải ăn một vài loại bánh ngọt để làm gia tăng hương vị của trà. Trước khi uống trà, người ta ăn vài miếng bánh (phải ăn hết bánh trong miệng rồi mới uống trà, không nên vừa ăn vừa uống ). Sau đó thỉnh thoảng ăn thêm bánh và uống trà tiếp theo. Với cách này sẽ làm gia tăng hương vi của trà xanh một cách lạ kỳ. Với cách uống trà cầu kỳ, độc đáo và tinh tế này của người Nhật đã đưa cách uống trà Nhật trở thành một môn nghệ thuật mà cả thế giới phải nể phục và thưởng thức.
 

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Note hay

Tin nhắn gửi nhầm đã giúp anh hiểu ra ai là người yêu anh nhất !! ]

Còn nhớ khi hồi đầu mới yêu nhau, ngày đầu tiên anh vừa mua điện thoại di động thì cũng là lúc nhận được tin nhắn đầu tiên của cô: "Em nhớ anh!" Đây cũng lần đầu họ liên lạc bằng tin nhắn điện thoại với nhau.

Khi đó, anh mân mê đọc lại ba chữ đó không biết bao nhiêu lần. Mỗi lần đọc, trái tim anh trào lên một cảm xúc rung động ngọt ngào vô cùng. Cả một thời gian dài sau đó anh cũng không nỡ xóa tin nhắn đầu tiên đó của cô.

Hồi ấy cô và anh học đại học ở hai nơi cách xa nhau, những lần gặp gỡ chỉ ngắn ngủi trong giây lát, còn khoảng thời gian phải xa nhau lại dài dằng dặc. Và khi đó, những tin nhắn qua điện thoại đã trở thành một cầu nối tình yêu không thể thiếu giữa hai người, chúng đã gắn hai trái tim yêu thương nhung nhớ được xích lại gần nhau, và cùng cảm nhận được thấy sự tồn tại của nhau.

Còn nhớ một buổi tối, cô và anh đã hẹn nhau thời gian nhắn tin nói chuyện, nhưng sau khi rất nhiều tin nhắn anh gửi đi cho cô đều không thấy có hồi âm trở lại, anh lo lắng gọi điện cho cô thì không có ai nhấc máy. Anh hoảng hốt khi nghĩ đến chuyện gì xảy ra cho cô liền cuống quýt vơ vội một cái áo khoác lên người rồi nhảy chuyến tàu đêm ngồi hơn 7 tiếng đồng hồ để đến nơi cô học. Hóa ra khi ấy cô đi học về mệt quá nên ngủ thiếp đi quên mất cuộc hẹn với anh.

Nhìn thấy cô đứng trước mặt vẫn khỏe mạnh an toàn, anh thở phào nhẹ nhõm ôm chầm cô vào lòng. Còn cô lúc đó cũng bật khóc vì xúc động...

Sau khi tốt nghiệp anh và cô kết hôn và có một cuộc sống êm đềm hạnh phúc. Họ vẫn dùng nhắn tin cho nhau để thuận tiện liên lạc nhưng những tin nhắn đã bị đơn giản đi rất nhiều: "Em đang ở đâu thế?" "Em đang trên xe buýt". "Bao giờ anh về đến nhà?" "10 phút nữa".

Sau này trong điện thoại của anh cũng dần có thêm rất nhiều tin nhắn của bạn bè đồng nghiệp, và những tin nhắn của cô cũng nhanh chóng bị anh xóa đi đầu tiên để thay thế bằng những tin nhắn mới.

Cứ thế 5 năm trôi qua, tình yêu giữa hai người cùng phai nhạt dần trước những lo toan của cuộc sống. Anh cảm thấy cô không còn đáng yêu hấp dẫn như ngày xưa nữa, và không cảm nhận thấy những rung động nhung nhớ như trước đây khi họ yêu nhau. Và rồi một cô gái tên Như đã bước vào cuộc sống của anh từ đấy.

Anh tìm được tình yêu ở Như, tìm được cảm giác tình yêu đã bị đánh mất. Như yêu anh và chiều chuộng anh hết mực. Mối quan hệ của họ ngày càng trở nên sâu nặng. Ngoài thời gian ở nhà, bên ngoài anh vẫn âm thầm qua lại quan hệ với Như, anh nghĩ rằng Như mới chính là người yêu anh và hiểu anh nhất...

Một buổi tối như thường lệ, sau khi vui vẻ bên Như, anh lái xe về nhà. Trên đường về, chợt anh nảy ra một ý nghĩ, anh muốn thử tình cảm của Như xem tình yêu cô dành cho anh nhiều như thế nào, có nhiều như cô vẫn nói với anh không?

Nghĩ vậy anh dừng xe và gửi cho Như một tin nhắn: "Xe anh bị đâm trên đường. Anh đang ở... Em đến ngay nhé!" Sau đó anh ngồi trên xe chờ đợi. Một tiếng đồng hồ trôi qua vẫn không thấy Như đến, cũng như chẳng có bất cứ liên lạc gì từ phía cô. Anh lại nhắn lại thêm một lần nữa. Nhưng chờ một lúc vẫn không thấy có bất cứ động tĩnh gì. Anh giận dữ nổ máy quyết định bỏ về nhà.

Đúng lúc đó từ đằng xa có một chiếc taxi lao vút đến và thắng gấp ngay sát bên cạnh xe anh. Từ trong xe một người phụ nữ vẫn còn đang mặc bộ áo ngủ xộc xệch lao ra khỏi xe hốt hoảng chạy lại. Thật bất ngờ đó chính là vợ anh.

Anh giật mình vội vàng kiểm tra lại tin nhắn trong điện thoại. Tin nhắn đầu tiên anh gửi cho Như thì không sai. Nhưng tin nhắn thứ hai anh lại gửi nhầm cho vợ mình.

Chưa hết ngỡ ngàng thì vợ anh đã lao đến chỗ anh, không ngừng đập vào cửa kính gọi anh. Giọng cô lạc đi: "Anh... Sao vậy? Anh có sao không? Anh không làm sao chứ?" Anh mở cửa xe và ôm choàng vợ vào lòng, giọng anh nghẹn lại: "Không sao, anh không sao, chỉ là va chạm nhỏ thôi". Anh vừa nói vừa dịu dàng hôn lên trán cô, người cô vẫn còn chưa hết run rẩy.

Anh xót xa ôm cô chặt trong tay, mắt rơm rớm vì xúc động. Anh vô cùng hối hận vì những ham muốn nông nổi của mình mà đã phản bội cô, và thầm cảm ơn tin nhắn gửi nhầm đó đã giúp anh hiểu ra ai là người yêu anh nhất..
♥ ♥

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

Này em...!






Em à, viết lên trán mình một chữ "Tự" em nhé. Tự yêu thương, tự hạnh phúc, tự trân trọng nghe em...!!!

Này em....! Em ạ, đừng so vai, co ro giữa trời lạnh giá. Cũng đừng ước ao một bàn tay lạ. Cuộc sống chẳng gì là vĩnh viễn đâu em, ước ao chi hơi ấm của một ai, đặt trong tay mình một chữ " Tự" em nhé. Tự sưởi ấm mình, tự nắm lấy bàn tay...cứ thế nhé, em sẽ không sợ một ngày ai đó buông tay mình đâu.

Này em...!

Bố mẹ nuôi em lớn, bố mẹ hy sinh tất cả cho em. Nhưng em ạ, những nhận thức rõ ràng nhất trong cuộc đời em lại giành cho một thằng con trai xa lạ. Bao đêm em khóc lóc, mất ngủ vì những điều ngớ ngẩn mà lũ con trai gây ra. Em nhận ra mái tóc của người ấy ngắn đi 1cm, nhưng sao em không nhận ra tóc bố mình thêm bao sợi bạc. Em nhìn ra người ta bớt đẹp trai bởi cái mụn trên mặt...mà sao em không thấy mắt mẹ hằn thêm mấy nếp nhăn. Em à, sao lại vô tâm với thương yêu!

Này em...!

Ngày em vật vã, bỏ ăn vì tan vỡ cuộc tình đầu, em có thấy mẹ nhìn em lo lắng thế nào không. Ngày bé mỗi lần em bỏ ăn là mỗi lần mẹ mất ngủ. Mẹ mong em lớn từng ngày để trưởng thành, để bớt trẻ con, để mẹ không còn phải mất ngủ đêm đêm. Thế mà khi lớn lên, sao em lại làm mẹ mỏi mệt vì một thằng con trai xa lạ. Em à, đừng để ai đó phải mệt mỏi vì yêu thương mình em nhé!

Này em...!

Em đã bao lần băn khoăn không biết chọn gì cho người ta trong ngày sinh nhật, đã nằng nặc bắt mẹ dậy đan len rồi hì hụi cả tuần để đan cho người ta một cái khăn...Thế mà em....nhầm lẫn hay là quên mất mà chúc mừng sinh nhật mẹ muộn một tháng. Thế mà em, thức cả đêm để đan nốt cái khăn nhưng không nhận ra mắt mẹ nhìn em xa xăm lắm. Có lẽ mẹ cũng mong được em yêu thương như cái người dưng kia lắm. Em à, đừng lạnh nhạt với yêu thương!

Này em...!

Em có nhớ khi lần đầu tiên vấp ngã, ai là người đã nâng em dậy không? Chắc chắn không phải những người dưng em vẫn gọi là " người yêu " đúng không?Em có nhớ khi em hoang mang, khi em chênh vênh, khi em lạc giữa con đường một chiều chen chúc xe cộ, ai là người chỉ đường cho em ra, ai là người vỗ về an ủi em ...vẫn không phải là những " người yêu " của em đúng không? Ừ, mới đây thôi khi em gặp tai nạn, những người dưng ấy hỏi han em được câu nào không? Những người dưng ấy an ủi em được câu nào cho bớt đau không? Có người dưng nào tự nguyện đưa đón em đi làm không? Chẳng ai phải không em.

Chỉ có chị gái em, dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng, rồi chở em đi làm, đón em về phải ko? Có anh rể em, tối tối lấy nước muối, ô xi già rửa vết thương rồi băng bó cẩn thận cho em phải ko? Có chị dâu em lo lắng hỏi thăm chân hết đau chưa, xót xa mỗi lần cháu em vô tình chạm vào vết đau ..." con không thương cô àh " phải ko? Có mẹ em lo lắng, nhắc nhở đi lại cẩn thận, có bố em chau mày thở dài ...xe cộ...đi lại bây giờ không an toàn chút nào...Đấy em thấy rồi phải không? Chẳng ai yêu thương em như gia đình mình đâu, vậy thì em ah, sao có lúc em lại quên điều đó mà đi trông chờ vào những điều xa lạ hả em...!

Này em...!

Em nhìn lại mình đi nào. Xòe tay ra đi em, em có gì nào? Nhan sắc đủ dùng, trí thông minh không quá tệ, một tương lai không quá tối tăm, một gia đình luôn yêu thương, một nơi để quay về bất cứ lúc nào...Thế đấy em. Em thấy mình giầu có chứ, vậy thì em à, đừng trông mong hạnh phúc từ những điều xa lạ, đừng hy vọng tương lai từ những người dưng vô tâm. Và cũng đừng trao hết mọi thứ cho những người đi ngang cuộc đời em.

Em à, đừng để cuộc đời mình trôi qua như một cái chớp mắt. Nắm lấy nó thật chặt em nhé. Vì còn nhiều người yêu thương em lắm, vì còn nhiều người cần em lắm. Đừng hy vọng và trông chờ quá nhiều từ những người dưng khác họ em nhé. Bởi em xứng đáng được yêu thương, nâng niu và trân trọng.

Em à, viết lên trán mình một chữ " Tự " em nhé. Tự yêu thương, tự hạnh phúc, tự trân trọng nghe em !
...

Em vẫn chênh vênh đi về, chỉ có điều bây giờ em đã biết thực tế hơn. Em biết yêu thương và không làm những người yêu thương mình phải đau nữa.


(st)

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

Dẫu là dối lừa




Trong cuộc đời người phụ nữ, điều khó tránh nhất là chữ TÌNH.

Trong một buổi sáng Hà Nội trong trẻo sau cơn mưa, tôi thức dậy, soi gương gỡ từng lọn tóc rối, ngắm nhìn gương mặt mệt mỏi sau nhiều đêm thức trắng; và nhìn sâu vào trái tim mình tự hỏi.. tôi đã từng thật lòng yêu ai chưa, khi mà tất cả những thứ tôi từng gọi là tình yêu ấy nay nhạt nhòa như chưa từng tồn tại .


Cuối cùng tôi cũng hiểu được rằng bình yên không phải là những tiếng cười, không phải những lúc ăn no ngủ say hay diện quần áo đẹp bước đi cùng một chàng trai bóng sáng trên phố. Mà chính là những ngày tháng có vẻ như nhạt nhẽo này, tôi thức thâu đêm xem một bộ phim dài tập, nằm dài trên giường trùm chăn ngủ đến quá trưa, không ăn đúng bữa, không tập thể dục giữ dáng, không chán chường khi nhìn gương mặt tiều tụy hay béo phì của mình trong gương.

Nhưng mỗi khi tôi nhận thấy mình tăng cân là tôi hiểu cuộc sống không thể thoải mái như thế nữa. Hằng ngày phải trèo lên bục tập với một quyết tâm to lớn: Chúng nó đẹp, mình phải đẹp hơn chúng nó . =))

Tất nhiên sắc đẹp trong cuộc đời này là chuyện phù du. Và không có thước đo nào chính xác. Muốn đứng bên một người đàn ông, không thể chỉ dựa vào nhan sắc . Nhưng vượt qua mức trung bình vẫn hơn.

Bộ phim mà tôi vừa xem khiến tôi có suy nghĩ rằng chưa có điều gì trong cuộc đời tôi đáng gọi là tình yêu cả. Tất cả, chỉ như những cuộc gặp, đến đi cho người ta cảm giác thêm trưởng thành mà thôi!

Nếu là tình yêu, tôi không thể nào nông cạn và ích kỉ như thế .
Nếu là tình yêu, tôi không thể nào dễ dàng buông bỏ như thế .

Và nếu là tình yêu, sao con người ta có thể mau chóng lãng quên nhau như vậy được. Vậy thì tình yêu của tôi ở đâu? Hay chính là ở nơi mà tôi không thể tìm thấy được.. vì bản thân chưa từng hết lòng hết dạ với một ai.

Tôi cứ bị ám ảnh mãi bởi lời của một anh bạn đã 45 tuổi nói với tôi rằng “vì em chưa từng yêu ai hết lòng nên em mới không thấy người ta đối với mình như vậy”. Tôi cứ tưởng rằng mình đã từng yêu đương cuồng nhiệt lắm, đến cuối cùng mới nhận ra mình đã biểu hiện thật tệ. Hóa ra tôi đối với người khác cũng phũ phàng và tệ bạc không kém mấy vai nữ phản trong phim là bao .


Ai chẳng biết bí quyết để giữ gìn một mối qua hệ là giữ lại một hai bí mật, là “gần mà như xa, kính nhau như khách”, là đuổi bắt nhau một đời… Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù là đến bên nhau theo cách nào thì tình cảm vẫn phải là thật . Một người đối với mình như thế nào, tự mình cảm nhận được, đâu cần người khác chỉ bảo ..

Ai chẳng biết là người ấy thích tôi, tán tôi, thậm chí là.. bẫy tôi. Nhưng tôi nhìn thấy sự chân thành trong ấy, tôi nhìn thấy niềm tin, tôi nhìn thấy gương mặt đầy xúc động, đôi mắt đẫm lệ nhưng miệng vẫn nhoẻn nụ cười của mình khi nghĩ về anh ấy.

Thế gian này rất rộng, cũng có rất nhiều người tốt.. nhưng không không phải lòng tốt nào cũng được chấp nhận .

Và dẫu lòng người khó đoán, dẫu là dối lừa.. em nhất định chấp nhận để anh lừa em cả đời . :)

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Phần mềm

TwistedBrush Pro Studio 17.18 - Phần mềm vẽ tranh chuyên nghiệp f

TwistedBrush Pro Studiophần mềm vẽ kĩ thuật số với đầy đủ các công cụ tự nhiên sơn dầu, acrylics, bột màu, than chì, v.v. Phần mềm dành cho các họa sĩ với sự đơn giản mà các phần mềm khác không thể có. TwistedBrush Pro Studio là con đường sáng tạo nghệ thuật chính thống, đơn giản và thú vị!
TwistedBrush Pro Studio 17.18 | Phần mềm vẽ tranh chuyên nghiệp
TwistedBrush Pro Studio 17.18 | Phần mềm vẽ tranh chuyên nghiệp

Đơn giản nhưng không thiếu chức năng, đủ mạnh mẽ cho những họa sĩ chuyên nghiệp, đủ đơn giản cho những người mới bắt đầu; được xây dựng với tiêu chí dễ sử dụng, TwistedBrush Pro Studio là một trong những công cụ vẽ linh hoạt và mạnh nhất hiện nay. TwistedBrush Pro Studio với hơn 3000 kiểu cọ khác nhau cùng hàng loạt các tính năng ưa dùng của các họa sĩ: lớp (layer), chất liệu vẽ như thật, nhân bản ảnh, đồ, mặt nạ, hạt, bộ lọc, sao y bản chính, chuyển bản chính sang AVI, hỗ trợ bản vẽ, kiểu cọ, khuôn mẫu, hoa văn, tương thích máy scan, chỉnh sửa ảnh, hướng dẫn vẽ, ảnh tham khảo, cọ mờ, bảng màu sống động và nhiều thứ khác.

TwistedBrush Pro Studio chạy trên tất cả cá phiên bản của hệ điều hành Windows và được thiết kế để sử dụng cho tất cả các lĩnh vực nghệ thuật KTS, bao gồm nghệ thuật sử dụng chất liệu từ thiên nhiên, phục chế ảnh, bố cục ảnh, nhân bản ảnh giúp cho những bức ảnh của bạn trông như được vẽ bằng tay, nghệ thuật tôn giáo, manga, và kể cả những bức vẽ 3D với các công cụ tạo chuyển động đáng kinh ngạc.

Tên phần mềm: TwistedBrush Pro Studio 17.18
Chức năng chính: Phần mềm vẽ tranh chuyên nghiệp
Dung lượng: 20.5 MB
Serial:
Name: www.easyvn.net
Serial: 86B9-54C4-BBC0-639F-6787-A3C8-82E9-5728-9E17-212C-A149

Name: cryvn
Serial: 0251-9165-E4C7-3CAC-BFD2-62D0-69B8-B169-81B4-F9F2-AB72

Name: www.linkmediafire.com
Serial: 2493-2085-0DBD-2E42-CB02-62F8-5A31-2F0C-583C-4E73-4E30
Download "TwistedBrush Pro Studio 17.18" FULL có file keygen và serial kèm theo
twistedbrush-pro-studio-17-18.zip - 20.5 MB

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

Ngón Tay Màu Gió

“Yêu nhau tinh khôi
Có khi còn vui…”
1. Những buổi trưa dài…
Tháng Năm.
Phía trước và phía sau chỉ còn lại bầu trời. Những cơn mưa bất chợt giờ đã đi xa. Trưa hè, ta ngồi cạnh nhau như hàng vạn người thường. Một nét lặng câm trải dài trước mái hiên, vừa vắt ngang qua thành phố.

in the wind Ngón Tay Màu Gió


Những buổi trưa. Ta ngồi hóng chút mây bay mùa hạ. Vẩn vơ. Từ café bệt Hàn Thuyên đến balcony lầu 7. Từ bóng cây Dẻ già bên Thảo Cầm Viên đến giảng đường D5. Người Sài Gòn sống thật chậm, nhắm mắt cho từng phút giây rề rà trôi qua đôi bàn tay trong một buổi trưa hè gầy guộc.
Hãy còn đây đó một chút buồn. Người Sài Gòn thu mình trong cái không gian cổ kính hay cũ kĩ những năm đầu thập niên 90, nghe Tình ca những ngày Hà Trần còn chưa thôi hát Quốc Bảo. Thêm một chút ngâm nga từ Quelqu’un m’a dit và Carla Bruni, hay Tango To Evora cùng những điệu đàn của nhớ. Loreena McKennitt và giọng soprano của cô vẫn luôn ngây ngất và cô đơn, nhất là trong một ngày không mưa…
Những buổi trưa dài, ta lặng lẽ tìm riêng một cơn gió…

2. Về phía chân trời.
Có chăng nhiều điều để nói với tháng Năm? Ta đã dần thôi giữ chặt đôi tay mùa hè. Còn những chuyện tình, như hòn đá lăn dần trôi ra ngoài biển khơi, vẫn mãi nhuốm màu định mệnh.
Sài Gòn hiền xinh như cô gái nhỏ. Tôi nhớ những lần chuyền giấy hỏi bài, những buổi học hè ở tầng 2 nhà thiếu nhi. Tất nhiên, đi cùng điều đó là những lá thư tình còn mướt mồ hôi và đôi tay run cầm cập vì sợ. Là khoảnh khắc. Là dư âm. Chỉ một trong số đó thôi cũng đủ để những xao động vội lướt qua từng kẽ tay ẩm ướt, lướt qua từng nhịp thở vội vàng mà hư không. Em và tôi.
Sài Gòn nay đã khác. Xen giữa những đôi tay là khoảng cách như rộng đến mênh mông. Em và tôi, cả hai đều có một ai đó để nhắn tin hằng ngày. Chỉ là, tôi không nhớ người đó nhiều bằng em, còn em thì chẳng nhớ tôi nhiều như người đó…
Headphone trên tai, tôi lặng lẽ đạp xe qua từng con đường cũ. Về phía chân trời. Nguyễn Trãi. Võ Thị Sáu. Nguyễn Thị Minh Khai. Ai đó ngồi sau xe và lảm nhảm tên đường…
Là suy nghĩ hay cảm xúc, tôi cũng không thật rõ. Chỉ là trong một khoảnh khắc nhỏ nhoi, rằng phải chi đừng có ngày mai, để tôi biết rằng tình yêu em hôm nay đã trở thành cực hạn.
Còn em thì vẫn thế, mãi hồn nhiên.

3. “Còn bao nhiêu ngày, để yêu…”
Thì đã thế, yêu một người và đến với một người, sẽ luôn là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Vì giữ lại một chút thương yêu này, vẫn còn xa xôi và mong manh lắm. Tình yêu đi trên con đường thời gian, sẽ đến lúc lìa xa dẫu con người có níu tay nắm giữ. Thế giới của em vẫn cứ chênh vênh. Cũng có đôi lần em nghiêng đầu hỏi: “Ta còn bao nhiêu ngày, để yêu…”
Nhân loại thì hữu hạn, tình cảm thì vô hạn. Nỗi sợ cũng vô hình và vô cùng ám ảnh. Chất chứa trong chúng ta là cả một trời yêu, cả một tâm hồn luôn sẵn sàng theo đuổi những xúc cảm vô chừng, bất chợt hay mù quáng. Sẽ cần đến bao nhiêu không-thời gian, để ta có thể làm được tất cả những gì cần làm, nói tất cả những gì cần nói, và yêu, như chưa từng yêu…
Cũng như việc theo đuổi một ai đó, thành công hay không, chỉ có thể quyết định bởi một câu hỏi. Và có những câu hỏi, sẽ chẳng bao giờ có thể nói ra hết, trong suốt cuộc đời này.
Những điều tiếp theo, sẽ chỉ còn là nỗi nhớ…
Nhưng em biết không, loài người sẽ vẫn còn yêu, như là yêu lần cuối. Điều tuyệt vời là khi ta biết mình yêu một ai đó, hoặc khi biết ai đó đang yêu mình. Và khi hai điều trên diễn ra cùng một lúc, nó sẽ trở nối dài thêm những chuyện tình trên thế giới.
Như cái cách mà mùa hè sẽ đến, rồi lại đi, nối dài thêm chuỗi ngày bất tận của con người. Thử một lần nhìn vào yêu thương trong lòng mình, và đếm từng nhịp thở. Một ngày, hai ngày, còn bao nhiêu là ngày, để yêu…
Vì những ngày yêu, sẽ luôn là những ngày dài hơn hai-mươi-bốn tiếng…

4. Ngón tay màu gió.
Tháng Năm. Mùa hè thì vẫn cứ trong veo.
Đã trở thành một thói quen, tôi ngồi bên khung cửa sổ, nhận ra mình trong chiếc bóng lặng im giữa biển nắng mênh mông. Ừ thì, dẫu có là cái nắng của tự nhiên, hay cũng như cơn hạn khô khốc, âm ỉ trong tâm hồn loài người, sẽ một ngày nào đó được quạt mát, được lặng nghe những cơn gió thì thầm. Cũng như ta, cũng cần đôi chút suy tư, trầm lắng để lặng nghe chút hư vô, chút hoài niệm xoa dịu tâm hồn mình. Tìm cho mình một chút ngây ngơ. Dẫu có là mong manh, là huyễn hoặc.
Như những ngón tay màu gió, đưa chuyện tình đã mất bay lên. Những ngón tay màu gió, nhẹ nhàng xoay tròn theo cơn lốc tuổi hai mươi đầy nắng, đầy những vụng về, bốc đồng hay ngây dại.
Này em, hãy tìm cho mình một cơn gió, để khi oi nồng chẳng còn mang giận dữ suy tư…
“Bình yên nhé, những yêu thương cũ…”

Dương Hồng Phúc

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

Gọi mùa về bỏ ngỏ Tháng Năm

summer Gọi mùa về bỏ ngỏ Tháng Năm

Tôi không đặt tên cho Tháng Năm nữa sau khi cố gắng xóa bỏ tất cả trong cuộc sống hiện tại để lừa dối mình về những hối hận tận cùng. Mơ hồ sợ rằng mình sẽ không đi được đến nơi cần đến, nhưng không, tôi đã làm được, ngay cả với bản nhạc mình thích. Nắng chói chang cả những lời ru xa xưa nhất. Đồng vọng những thở than hồ hởi mọc lên màu úa thiên di. Những giông tố âm thầm tắt lịm, để bùng lên dối gian rất sống, rất đỗi con người. Quắt quay đến ngao ngán cả những nụ cười thường trực trên khóe môi khô nứt ngọt ngào. Nụ cười tự uể oải vỡ ra. Đắng ngắt. Hờ hững lắm những gốc cây già nua chịu đựng. Không chơ vơ đâu mà cũng lên tiếng buông lơi hận thù, tàn tạ cả những nhạt nhòa. Người ta không thể đổ lỗi cho một giấc mơ, bởi nó quá thật thà với những điều kỳ diệu. Lãng đãng ơi, em đã vội vã bỏ đi trước những gì bình yên ra đời.
Mùa chẳng còn đong đếm, ngậm ngùi để mở ra vời vợi lòng tim cồn cào. Cứ để tình yêu tựa hồ những điều bí mật. Thần thoại như những điều mù quáng, hay tín ngưỡng tôn thờ những viển vông biết kiêu hãnh đến hoàn hảo. Nỗi nhớ có thể dài hơn lời một bài hát, bằng cách nào đó, bằng cái tên nào đi nữa, chúng cũng sẽ biết cách gọi buồn, đừng kéo dài quá hồn nhiên cho nụ cười, bởi có những đoạn đường vòng vèo đi quanh lầm lỡ. Nên cứ sống, sống và biết ơn sự có mặt của mình giữa nhân gian, giữa những ngày được sống. Khi ta biết cười, đó đã là một điều may mắn hơn thua, là may mắn đúng nghĩa mà người ta vẫn sách vở định nghĩa. Tôi biết điều đó, khi đọc trong mắt người sinh ra tôi, trong tình yêu của họ, với cả với những người tôi gặp. Tôi cho mình cơ hội yêu mọi người trước khi mọi người có thể yêu mình.
Một người bạn nói với tôi: “Có hơn 1 cách để yêu thương mọi người”. Tôi biết.
Tôi đã luôn muốn dang tay và dùng cái ôm của mình nhiều hơn, tôi quen với việc bận rộn viết về cảm xúc của chính mình, về cái cách mà tôi trải mình từng ngày, về nốt phiêu linh dài hơn của những người bên cạnh. Tôi thích gọi được cảm xúc cho mình từ người đối diện. Tôi sợ đánh rơi cảm xúc, vì để tìm lại chúng chẳng bao giờ là điều dễ dàng, vì với tôi, chúng nũng nịu và cong cớn như người tình đôi lần đi đến. Lời hứa muôn đời không thể dài hơn nỗi đợi chờ. Nên đừng vội vàng thắp lên hi vọng. Có thể một mình không may phải trò chuyện với mất mát vô biên, ngồi bên bờ cạn một cuộc tình để khâu vá lại lòng thành. Nhưng đừng đặt mình dưới chân ngờ vực. Biết dỗ dành mình, và đôi khi cho người khác cái quyền đó. Để thấy mình quan trọng và ý nghĩa đến thế nào.
Đôi khi, tôi dại dột tự tặng mình một vết thương, và rồi tôi thấu đến bàn tay còn có đôi, nên đừng buộc mình đi tìm những gì cô lẻ. Tôi sợ, rất sợ phải hàng ngày chung đụng với nuối tiếc. Xác thân này, tâm hồn này, chúng có bao giờ mang tội với nhau. Những bao dung thờ ơ cúi đầu, để hôn vào vầng trán lấm lem của người mang tội. Ranh giới của hoàng hôn không phải chân trời, hoặc tôi nghĩ đói chỉ là sự ích kỷ của phía bên kia thế giới. Khi yêu cũng thế, người ta giấu người mình yêu trong lồng ngực với trái tim không đáy, chẳng muốn sẻ chia với ai, bất cứ ai cho đến khi ngu ngốc làm mình và người cùng đau. Đau đến điên dại. Những điều không thể định nghĩa, gọi tên tôi hay trả lời rất nhanh rằng: “Em không biết”. Đôi khi chúng ám ảnh hơn những câu trả lời  đầy đủ. Tôi không cố gắng hát to để tháng Năm nghe thấy tôi cô đơn đến thể nào. Dưới bóng của sự mạnh mẽ, có một tôi yếu mềm như thế, gọi mùa về mà say mà níu, mà bỏ ngỏ tháng Năm, để đêm đêm, với tôi vuốt ve, tình tự.
P/s: Một trưa đầu tháng Năm lênh đênh cảm xúc. Bỏ mặc mình để cô đơn cho ta tin mừng rằng trong khoảnh khắc này. Ta không kịp tiễn chúng nơi sân ga của sự một mình miên viễn…
Hà Mây

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

ĐĨ

Người ta vẫn gọi tôi như thế. Nói thẳng ra, tôi là gái bao. Đó cũng là một cái nghề.  Đó cũng là một cái nghề. Gái bao có nhiều loại, tôi không phải gái bao cao cấp. Để lên được đẳng cấp ấy cũng phải có chút danh tiếng, nếu tôi có được cái đó, đã không làm gái bao. Tôi cũng không phải loại tầm thường, có nhiều gã đàn ông sẵn sàng rải tiền ra cho tôi. Nhưng tôi cũng kiêu lắm chứ, cứ vênh mặt lên như thể mình là tiểu thư đài các.
co gai tren xe lua ĐĨ
Tôi không biết mặt mẹ tôi. Nghe người làng kể lại, bà vứt bỏ tôi khi tôi còn đỏ hỏn để đi theo một người đàn ông giàu có. Điều duy nhất tôi cám ơn người đàn bà ấy là nhan sắc bà ta để lại cho tôi. Nếu không có nó, một đứa con gái thất học, nghèo đói như tôi, thậm chí còn không có được một cái nghề. Bây giờ thì tôi có.
Tôi cặp kè với hai người đàn ông cùng một lúc. Họ chu cấp cho tôi thừa thãi tiền bạc. Khoác lên mình những bộ cánh đắt tiền, tiền tiêu không tiếc tay, nhiều lúc tôi nghĩ mình thật sự là một công chúa. Chỉ có lúc ở trên giường, tôi mới chợt nhận ra thân phận của mình.
Một người là công tử con nhà giàu. Tôi cũng chẳng nhớ chính xác tuổi của cậu ta, mà điều đó cũng chẳng quan trọng. Cậu ta còn rất trẻ, con của một quan chức cấp cao. Những kẻ lắm tiền thường thiếu thốn tình cảm. Còn tôi lại thiếu tiền và thừa thãi tình cảm. Một mối quan hệ hai bên cùng có lợi.
Người thứ hai là một lão già với một bà vợ sồ sề. Cũng theo nguyên tắc kẻ thừa ban phát cho kẻ thiếu, tôi làm bồ nhí của lão.
Một ngày, tôi phát hiện ra mình đã có thai. Tôi gọi đây là tai nạn nghề nghiệp. Rất đơn giản, tôi sẽ lặng lẽ phá bỏ nó đi, như những lần trước. Nhưng một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu tôi.
Tôi muốn có danh phận !
Tôi có thể dựa vào đứa bé trong bụng để kiếm cho mình một danh phận chứ !
Nhưng với ai?
Đứa bé là con của ai?
- Em có thai rồi !
Tôi nói với cả hai người…
Người thứ nhất…” Ơ, sao lại thế được ? Em phá nó đi ”
Người thứ hai…” Sao? Thiếu tiền à?” Và vứt vào mặt tôi một nắm tiền.
- Em muốn anh cưới em !
Hai người. Trợn mắt lên nhìn tôi. Họ không nói gì thêm nữa.
Họ biến mất.
Hai khách hàng, sau khi có thứ mình cần, đã ra đi. Chỉ đơn giản như thế thôi.
*************************************
Bốn năm sau.
Tôi đã qua tuổi nhan sắc lộng lẫy từ lâu.
Tôi sống yên ổn ở một làng quê ngoại thành. Bán hàng tạp hoá cũng tạm đủ cho cuộc sống cho hai mẹ con tôi. Một vài người hỏi cưới tôi, nhưng tôi không dám nhận lời bởi mặc cảm với nghề nghiệp trước kia của mình.
Một người đàn bà bỗng dưng xuất hiện. Một người giàu có, nhưng mang một gương mặt nặng nề. Bà ta là mẹ của cậu công tử tôi cặp bốn năm trước. Định chửi bới tôi chắc, gái bao như tôi mà cũng được người ta tìm đến tận đây để chửi cơ đấy. Bà ta nhìn thằng con trai ba tuổi của tôi với một ánh mắt kì lạ. Rồi chợt oà khóc…
Cậu ta đã ra đi sau một đêm đua xe. Cái giá phải trả cho những ngày ăn chơi trác táng, hình như quá đắt với cậu ấy. Đứa con trai độc nhất bỏ lại bố mẹ với một đống tiền mà không biết để dành cho ai.
- Tôi muốn nuôi thằng bé, tôi có thể cho cô bao nhiêu tiền cũng được !
Bà ta muốn đứa con của tôi, muốn nuôi nó thay thế đứa con hư hỏng của bà.
- Nó không phải là con anh ta !
Một người đàn bà khác cũng tới tìm tôi. Tôi biết đó là ai. Đó là mụ vợ của lão già, đã mấy lần đánh ghen với tôi. Nhìn thấy bà ta, tôi ôm chặt thằng bé con, sợ bà ta nhìn thấy nó lại lên cơn rồ dại. Tôi xua nó ra ngoài chơi với bạn. Trong nhà chỉ còn lại hai người đàn bà. Bà ta nói bằng giọng quả quyết
- Đứa bé phải về sống với tôi ! Tiền không phải là vấn đề !
Mụ đàn bà khốn khổ, sao phải đến cầu xin một người như tôi. Mụ ta, một người đàn bà không thể làm mẹ, sẵn sàng nuôi đứa con của chồng với người khác.
- Nó không phải là con anh ta !
Bằng cách nào đó, hai người đàn bà ấy tìm gặp nhau. Có thể họ đã tranh giành nhau đứa trẻ, thậm chí đánh nhau. Chắc không phải , hai người sang trọng như vậy chắc sẽ không làm thế. Tiền đều là vũ khí mạnh nhất của cả hai người, vì thế họ không thể dùng nó để đánh bại đối phương. Họ hợp nhau chống lại tôi. Họ không tin lời tôi nói. Họ sẽ cướp quyền làm mẹ của tôi. Một người đã từng làm nghề nhơ bẩn, lại không có nhiều tiền để nuôi dưỡng thằng bé, sẽ bị cướp quyền làm mẹ một cách dễ dàng lắm. Cuộc chiến giữa tôi và hai người đàn bà, mà nếu xảy ra, tôi chắc chắn sẽ là người thua cuộc. Họ có tiền, rất nhiều tiền.
Còn cuộc chiến giữa bọn họ… Đứa bé sẽ được xét nghiệm ADN.
Ngày có kết quả.
Hai người đàn bà, hồi hộp chờ đợi.
Thằng bé không phải là con của ai trong hai người.
Thở dài, họ nhìn nhau tỏ vẻ thông cảm.
“ Hoá ra nó nói thật”
“ Tôi quên mất nó là một con đĩ”
Một con đĩ. Đó đúng là cái nghề của tôi.
Ngày đó, sau khi hai người đàn ông đều bỏ chạy, tôi đã đi phá thai. Điều đó cần thiết để tôi tiếp tục công việc của mình. Suốt mấy tháng, tôi không tìm được ông khách nào. Lúc đấy tôi nhận ra mình đã hết thời.
Một con đĩ hết thời…
Tôi bán những bộ quần áo đắt tiền được một số vốn nho nhỏ, về một làng quê để sinh sống quãng đời còn lại. Tạm biệt thành phố hoa lệ, với những toan tính, những lo lắng… Tôi lê bước trên ga tàu, trên tay cầm tờ giấy kết luận của bác sĩ : “ Không có khả năng sinh sản”
Tôi quay về làng trẻ mồ côi, nơi tôi sống ngày xưa. Đám trẻ đang chơi đùa trong căn phòng bé tí tẹo. Một thằng bé có đôi mắt trong vắt, nó nhìn tôi không rời. Một cảm giác mãnh liệt thôi thúc tôi rằng đó là đứa bé dành cho mình. Tôi nhận nuôi thằng bé. Người quản lý làng trẻ kể, một phụ nữ trẻ măng đã để lại thằng bé ở đây vào một đêm mưa gió… Một cô gái đáng thương…
Bàn tay bé tí xíu nắm chặt tay tôi.
- Mẹ ơi, sao con không có bố?
- Nhưng con có mẹ.
- Có người còn không có mẹ con ạ.
- Sao lại không có mẹ hả mẹ ?
- …
(sưu tầm)

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Sách hay

Người thông minh giải quyết vấn đề như thế nào?





Bạn giỏi giải quyết vấn đề đến mức nào?

Ban đầu, Người thông minh giải quyết vấn đề như thế nào? chỉ là quyển sách hướng dẫn đơn giản dành cho học sinh Nhật Bản về những kỹ năng tư duy cốt lõi. Nhưng chẳng bao lâu sau, nhờ sự hấp dẫn của những phương pháp hết sức độc đáo và cực kỳ hiệu quả mà Ken Watanabe đã viết, nó nhanh chóng trở thành một cuốn sách bán chạy nhất thế giới dành cho độc giả mọi lứa tuổi. Cuốn sách đã giúp hàng triệu người trên khắp thế giới tìm ra những giải pháp thành công, ngay cả đối với những vấn đề rắc rối nhất.

Trong cuốn Người thông minh giải quyết vấn đề như thế nào?, tác giả đã trình bày khá nhiều sơ đồ và hình minh họa bổ ích, đồng thời mang đến cho người đọc những công cụ thực tiễn và kỹ năng rèn luyện, giúp bộ não chúng ta tư duy được những cách giải quyết vấn đề nhanh chóng, chính xác hơn.

Mời bạn đón đọc.


http://www.mediafire.com/?ibgn59kbzep191k

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

Note hay

“Ràng buộc con người không phải là lời thề. Chỉ cần mình tự cảm thấy thiết tha với một điều nào đó, thế là đủ rồi.”

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

Bạn gọi cô ấy là kẻ phản bội?




Khi bạn thờ ơ với cô ấy
…1 chàng trai khác đã chú ý tới cô ấy.

Khi bạn mang lại cho cô ấy những lo lắng
…anh ta lắng nghe những lo lắng của cô ấy.

Khi bạn quá bỏ quên cô ấy
…anh ta dành thời gian cho cô ấy.

Khi bạn làm cho cô ấy mệt
…anh ta làm mọi cách cho cô ấy cười.

Khi bạn đang suy nghĩ rằng liệu bạn có cần cô ấy nữa không
…thì anh ta đã biết anh ta cần cô ấy như thế nào.

Rồi khi bạn đã không thể kiểm soát được nữa,
…thì anh đã đã chiếm được trái tim cô ấy.

…và khi đó bạn gọi cô ấy là kẻ phản bội ?

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Blog

Comment Phù Hợp Cho Blogger

Nếu các bạn để ý 1 chút thì thấy mình đang thử nghiệm 1 hệ thống comment mới cho Tôi Yêu Google. Trước đây mình rất ghen tỵ với nền tảng WordPress vì sự hoàn hảo của nó trong từng chi tiết, đặc biệt là hệ thống Nhận xét rất chuyên nghiệp. Còn với Blogger thì quả thực rất kém trong việc đó, mặc dù cho phép đăng nhận xét với tư cách khách từ OpenID, WordPress… thì cũng không thể nào làm mình hài lòng.
Quyết tâm thay đổi làm cho blog của mình toàn diện hơn nên mình tìm đến dịch vụ Disqus. Với Disqus mình thực sự hài lòng với cách làm việc của nó. Bạn có thể tùy chỉnh comment form theo ý thích, điều mà Blogger không thể. Tại đây bạn có thể Reply cho từng comment cụ thể, hiển thị Avatar, Sắp xếp theo: phổ biến, đánh giá cao, cũ nhất và mới nhất và nhiều điều thú vị chờ bạn khám phá. Đặc biệt là Disqus đã có giao diện tiếng Việt.
Để sử dụng Disqus, bạn chỉ cần làm theo các bước sau:
Bước 1: Đăng ký tài khoản: truy cập vào http://disqus.com sau đó bấm Sign Up, Free để tạo 1 tài khoản mới. Việc đăng ký 1 tài khoản miễn phí quá dễ đối với bạn nên mình không hướng dẫn việc này.

Đến bước 2
: Settings: Hệ thống sẽ yêu cầu bạn chọn ngôn ngữ cho Comment Form ( bạn có thể chọn Vietnamese ) và cho phép kết nối tới một số dịch vụ khác như:Twitter, Facebook….

Sau đó bấm Continue.

Bước 3: Install: Bạn hãy chọn nền tảng blog mà mình muốn nhúng Disqus vào. Ở đây mình chọn Blogger.

Còn nếu bạn đang sử dụng các nền tảng blog không nằm trong danh sách trên thì hãy chọn Universal Code ở mục Other or Custom để được cung cấp các đoạn mã chèn vào blog.

Bước 4: Cài đặt vào Blgoger:
* Chú ý: Do đây là bước quan trong nhất nên mình khuyên bạn nên download template đang dùng để dự phòng rủi ro và có thể bạn sẽ dùng đến nó nếu muốn từ bỏ Disqus.
- Bạn đăng nhập vào Blogger Dashboard, chọn Layout > Edit HTML. Chọn Download Full Template.
- Upload template mà bạn đã download về để chương trình tự động cài đặt mà bạn không phải tự làm thủ công. Tại đây có 2 tùy chọn nhỏ:
+ Use Disqus Comments on future blog entries only: Sử dụng hệ thống comment của Disqus cho các comment từ ngày cài đặt mà không quan tâm đến các comment cũ.
+ Use Disqus Comments on all blog entries. Any existing comments can be imported in:Sử dụng hệ thống comment của Disqus cho tất cả các comment từ trước đến nay. Mọi comment sẽ được nhập ( import ) vào hệ thống mới này. ( Mình khuyên bạn nên chọn cái này ).
Sau đó bấm Upload and Contunue.
Ngay lập tức chương trình tự động cài đặt cho bạn hệ thống comment mới, bạn chỉ việc copy đoạn mã đó, vào Layout > Edit HTML > Bấm chọn Expand Widget Templates, sau đó dán đoạn mã HTML mới này vào khung. Cuối cùng bấm Save Template để hoàn tất.

- Bấm vào link Tools > Import/Export để chuyển sang trang mới để bạn nhập các comment cũ vào Disqus.

Bước 5: Cấu hình cho Disqus: Do bạn đã cài Disqus trên blog nên khi bạn chỉnh sửa các cài đặt trong tài khoản thì nó sẽ thay đổi trên blog ngay lập tức. Bạn có thể chỉnh sửa nâng cao tại trang Settings như: theme, layout, kiểu giao diện hay tự tùy chỉnh bằng tay. Nếu bạn còn lo lắng liệu cài Disqus thì sẽ mất mục theo rõi Comment mới nhất thì hãy chuyển qua thẻ Tools, tại đây bạn được cung cấp đoạn mã nhúng vào blog cho phép bạn theo dõi mọi nhật xét mới nhất mà theo mình còn nổi trội hơn cách cũ mà bạn hay dùng.
Qua việc cài đặt Disqus Comments này mình thật sự hài lòng về chất lượng.

Theo toiyeugooogle

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

Căn nhà nội tâm của các nhóm máu

Ấy sẽ hiểu hơn về chính mình đó!

THeo Kenh14

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

BẢY KÌ QUAN THẾ GIỚI CỦA RIÊNG ANH

Khi anh đọc thấy người ta rầm rộ bầu chọn bảy kỳ quan của thế giới, mỗi người chọn cho mình một kỳ quan riêng. Anh cũng vậy nhưng với anh, kỳ quan mà anh lựa chọn rất đặt biệt và không gì sánh được.

1. Giọt nước mắt của em khi em khóc
Anh thật sự xúc động khi thấy những giọt nước mắt lăn trên đôi má em. Không có công trình kiến trúc, khung cảnh thiên nhiên nào có thể làm anh xúc động đến vậy.

Mỗi khi em khóc, trái tim anh như cũng rơi lệ. Anh đau lòng vì chính mình đã khiến em phải khóc. Nước mắt em rất quý giá, vì vậy em đừng khóc vì những vấp ngã trong đời, đừng khóc khi thấy sự dối trá của những kẻ không biết trân trọng tình cảm. Anh muốn nhìn những giọt nước mắt của em khi em đón nhận tình yêu từ cuộc sống và từ những niềm hạnh phúc.

Cảm ơn những giọt nước mắt ấy vì chúng giúp anh nhận ra điều gì là đúng, là sai, nhận ra em thật sự quan trọng thế nào.

2. Khuôn mặt rạng rỡ của em mỗi khi em cười
Điều anh muốn nhìn nhất không phải là cảnh hoàng hôn xuống, hay cảnh mặt trời mọc mà chính là ánh mắt long lanh của em, khuôn mặt rạng rỡ của em mỗi khi em cười.

Anh từng nhiều lần thấy cảnh mặt trời mọc lên trên biển, từng nhìn thấy hoàng hôn khuất sau chân núi, nó rất đẹp. Anh đã có lần nghĩ cảnh tượng này đẹp nhất trong những gì mình thấy. Đến khi anh bắt gặp ánh mắt của em cười, anh mới biết với anh nó đẹp hơn tất thảy. Em hãy luôn cười em nhé. Đây là kỳ quan rất đặc biệt đấy.

3. Khi em nằm ngủ
Bình yên lắm mỗi khi được thấy em nằm ngủ. Khi đối diện với cuộc sống là những tiếng còi xe, tiếng người qua lại, sự ồn ào... được nhìn thấy em ngủ làm mọi thứ dường như tan biến. Không còn ồn ào. Chỉ em nằm đó với không gian lặng lẽ và bình yên.

4. Khi em hờn dỗi
Mỗi khi em hờn dỗi, khoé mắt em, ánh mắt em làm cho anh thật sự bối rối. Em đã cho anh thấy mình cần có em bao nhiêu và không thể thiếu vắng em được trong cuộc sống này. Cảm ơn vì những điều em mang lại. Anh sẽ cố gắng để đến một ngày em thật sự tự hào về anh về người mà em yêu.

5. Khi em ôm chặt tay anh
Khi em ôm chặt tay anh, ngả đầu trên vai anh, giây phút đó em đã mang đến cho anh một nguồn sức mạnh, một niềm tin, khát vọng về một tương lai có anh và em.

Em không nhỏ bé khi ôm chặt tay anh, chính em là bước nối dài của anh, là tương lai mà anh muốn, anh muốn được bên em, được gần em.

6. Khi em ngả đầu trên ngực anh
Em làm cho anh thấy mình thật mạnh mẽ. Và anh muốn trưởng thành hơn mỗi ngày để làm chỗ dựa vững chắc cho em. Nó cũng là nguồn lực động viên anh làm được những điều mà anh từng nghĩ là không thể.

Mỗi khi em nằm trên ngực anh, anh bỗng thấy mình thật giá trị biết bao. Em như một cô gái nhỏ bé cần sự che chở của anh. Điều đó làm cho anh muốn mình hoàn thiện hơn nữa để là người đàn ông đích thực em cần.

Hình ảnh em ngả đầu trên ngực anh là một trong những hình ảnh không gì có thể sánh được. Người ta có thể tạo ra được nhiều thứ nhưng không ai có thể tạo ra sự kỳ diệu này, một kỳ quan kỳ diệu và tuyệt đẹp cho riêng anh.

7. Khi em ngượng ngập, e ấp
Như là ánh nắng ban mai, như hạt sương ban sớm, em thật đẹp mỗi khi ngượng ngùng. Không gian dường như dừng lại, mọi thứ đều nở hoa và em của anh thật đáng yêu.

Đôi khi những gì đẹp đẽ lại là những gì mắt thường không thể thấy, chỉ có thể cảm nhận từ trái tim.

Trong ý nghĩa của thần học, con số 7 là con số trọn vẹn. Bởi thế mà người ta chọn 7 kỳ quan cho thế giới chứ không phải là 8 hay là 6. Và những gì người ta chọn là những gì đẹp đẽ nhất. Cũng vậy với anh, em là cả thế giới của anh, tất cả những gì anh muốn sống, thế giới của anh là chính em.

Em là một người đặc biệt không gì có thể sánh bằng cho riêng anh cho chính mình em, chỉ cần có em là anh đã có cả thế giới cho riêng mình. Mặc cho người ta nói thế nào đi nữa với thế giới của riêng họ, em là kỳ quan tuyệt đẹp nhất của anh, anh có thể đánh đổi mọi thứ, làm mọi thứ để cho chính em là cho thế giới của anh.

Hãy vững lòng em nhé, anh sẽ chăm sóc bảo vệ và gìn giữ để những gì mà em có, anh có... nó luôn là vẻ đẹp ban đầu không thể phai mờ.

Yêu em...

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Sách hay

ĐỌC VỊ BẤT KỲ AI - David J. Lieberman

Xem trích đoạn Đọc Vị Bất Kỳ Ai - Để Không Bị Lừa Dối Và Lợi Dụng

* Tựa sách: Đọc vị bất kỳ ai
* Tác giả: David J. Lieberman
* Ngôn ngữ: Tiếng Việt
* Lĩnh vực: Kinh tế - Quản trị
* Đối tượng đọc: Doanh nhân, lãnh đạo
* Dịch giả: Quỳnh Lê
* Năm xuất bản: 2010
* Đơn vị xuất bản: NXB Đại học Kinh tế Quốc dân & Thaihabooks
* Số trang: 236
* Giá sách: 53.000 VND
* Mua tại: Các nhà sách và Công ty sách Thái Hà

Các kết quả nghiên cứu trong cuốn sách này được đưa ra dựa trên phương pháp S.N.A.P - cách thức phân tích và tìm hiểu tính cách một cách bài bản trong phạm vi cho phép mà không làm mếch lòng đối tượng được phân tích. Phương pháp này dựa trên những phân tích về tâm lý, chứ không chỉ đơn thuần dựa trên ngôn ngữ cử chỉ, trực giác hay võ đoán.


Cuốn sách này đang được FBI, Quân đội Mỹ, các công ty thuộc Fortune 500 và quan chức chính phủ của hơn 25 quốc gia sử dụng.


Đọc vị bất kỳ ai cho thấy rõ ràng từng bước để có thể nhận biết ai đó đang nghĩ gì và cảm thấy thế nào trong những tình huống thực tế của cuộc sống. Ví dụ: bạn sẽ biết được người bán hàng đó có thật sự đáng tin hay không, hoặc buổi hẹn hò đầu tiên có đúng như mong muốn của bạn không hay đi theo hướng khác. Và trong những cuộc thương thuyết, thẩm vấn, tranh luận..., bạn có thể dễ dàng nhận ra ai đang ủng hộ bạn - điều này giúp bạn tiết kiệm thời gian, tiền bạc, sức lực, thậm chí tránh được những cơn đau tim!


Đọc vị bất kỳ ai gồm hai phần:


Phần I giúp bạn đọc vị được người khác một cách nhanh chóng, để biết được suy nghĩ, cảm giác và xúc cảm cơ bản của họ. Phương pháp này có thể áp dụng với bất kỳ ai, tại bất kỳ đâu và trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Phần này tập trung vào bảy câu hỏi chính mà bạn có thể gặp phải khi xét đoán suy nghĩ và dự định của người khác; thông qua những ví dụ thực tế bạn sẽ thấy các thủ thuật và chiến thuật có thể được áp dụng vô cùng dễ dàng.


Phần II phân tích các trường hợp mà bạn cần đi sâu vào chi tiết hơn. Trong phần này, bạn sẽ học cách xây dựng được một bản tính cách tương đối chi tiết cho một người, học cách đoán biết được suy nghĩ hay cảm giác của họ, và điều mà họ sẽ làm tiếp theo đó.


Lưu ý khi đọc

Đây là cuốn sách thực sự hay. Tôi đã đọc cả bản tiếng Anh, bản gốc và bản dịch tiếng Việt. Cuốn sách hiện là best seller tại rất nhiều nơi, trong đó có Vinabook, Thaihabooks,…


Những nội dung khác

Tiến sĩ David J. Lieberman là một tác giả được trao tặng nhiều giải thưởng, và được quốc tế công nhận là chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực nghiên cứu về hành vi và các mối quan hệ của con người.


Ông đã xuất bản sáu cuốn sách, tất cả đều được dịch ra 18 thứ tiếng và hai cuốn lọt vào danh sách những cuốn sách bán chạy nhất của tờ New York Times. Ông còn là khách mời của hơn 200 chương trình truyền hình như The Today Show, Fox News, PBS và The View. Ngoài ra, ông giảng dạy và tổ chức các cuộc hội thảo về nhiều lĩnh vực trên toàn nước Mỹ.
http://www.mediafire.com/?j2e4pcz5ow2v8o6

Nguyễn Mạnh Hùng giới thiệu
(Nguồn SachHay.com)

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Tình yêu

Tớ yêu cậu


Đã quen nghe những câu nói tỏ tình hay bộc lộ cảm xúc quen thuộc như "Em yêu anh", "Anh yêu em" hay " I love you " … thấy nó thật thiêng liêng, thật ngọt ngào, thật xúc động làm sao .. chứa chang những điều mà con tim mình muốn nói với người ấy ,đó là cách bộc lộ cảm xúc tuyệt vời chỉ có ở tình yêu mà thôi....


....Nhưng nếu là câu nói "Tớ yêu Cậu" thì sao nhỉ ? Hẳn sẽ chợt suy nghĩ một chút về nó, có lẻ là như thế ,vì câu nói đó sao mà trong trẻo đến thế, teen đến thế, khôi nguyên đến thế, có một chút gì đó trẻ con với câu nói chứa đựng 2 từ ngữ xưng hô vừa thân mật vừa nhẹ nhàng " Tớ và Cậu " và pha lẫn một chút gì đó của người lớn - vì chỉ có khi trưởng thành mới có thể yêu, và hưởng 1 tình yêu thật sự hạnh phúc và trọn vẹn được ...

"Tớ yêu Cậu" được dùng trong một hoàn cảnh đặc biệt nhất, đắt nhất và lãng mạng nhất ...

Là khi trái tim tớ thắt chặt lại thật nhẹ nhàng, thật dịu dàng và kèm theo một dư vị ngọt tê tê kéo dài sau cái thắt tim ấy khi tớ bất chợt nghĩ về cậu dù đó chỉ là 1 giây mà thôi ...

Là khi tớ mĩm cười vu vơ về hình ảnh của cậu, nó cứ xuất hiện trong tâm trí của tớ, ngay cả khi tớ không muốn suy nghĩ về cậu, hay tớ đang giận cậu đi chăng nữa ...

Là khi tớ biết mình đang làm mọi điều dù đó là bất cứ công việc gì, bất cứ nơi đâu cũng với một hình ảnh của cậu .Tớ nghĩ tớ yêu cậu mất rồi ...

Là khi tớ tìm thấy rất nhiều điểm trùng hợp giữa tớ và cậu. Những điều mà trước đây, tớ chẳng hề để ý đến chút nào. Nhưng bây giờ nghĩ lại, tớ lại giật mình, ừ nhỉ…Tại sao cậu và tớ có nhiều điểm trùng nhau quá ta ? Nào là thích mưa nè, thích chocolate nè , thích đi ăn kem, thích chụp hình rồi thích đi xem phim nữa ...Ôi tại sao lại trùng hợp quá nhĩ cậu ház .........

Có lẻ tớ yêu cậu rồi chăng ?
Là khi tớ thấy đôi bàn tay của tớ trở nên ngứa ngáy và khó chịu vô cùng. Tớ muốn ôm cậu, muốn ôm thật chặt cậu vào lòng mình vì tớ muốn cậu sẽ mãi mãi là của tớ, hay chỉ đơn giản là áp lòng bàn tay trái của cậu vào đôi bàn tay phải của tớ ,chỉ cần thế thôi là tớ đã thấy ấm áp và hạnh phúc lắm rồi ... Hơi ấm từ đôi bàn tay của cậu sẽ dần lan toả qua đôi bàn tay của tớ, dẫu có trời mưa, hay tuyết rơi đi chăng nữa ...Tớ vẫn cảm thấy ấm áp vô cùng !

Là khi nỗi nhớ ấy cứ dạt dào và rạo rựt trong lòng tớ, tớ nhớ cậu đến chết đi mất ... Nhớ từng cử chỉ,hành động, nhớ đến lời nói và nhớ cách cậu chọc làm cho tớ phải "cười " ..

Là khi tớ không còn biết xung quanh mình là gì, và ra sao nữa, tớ đã không còn biết sự tồn tại của ai ngoài cậu, có lẻ tớ yêu cậu lắm lắm rồi phải không ?

Là khi tớ đi ra đường gặp 1 ai đó có nét hao hao giống cậu, hay chỉ đơn giản là mặc chiếc áo, cái quần,hay chạy xe giống cậu ..là tớ lại chợt suy nghĩ về cậu .

Là khi tớ có cảm giác như thiếu 1 dòng tin nhắn, 1 cuộc gọi điện thoại mỗi ngày là tớ cảm thấy bức rức và bồn chồn lắm cậu àh ...Tớ sợ cậu có chuyện gì ,hay lo lắng một điều gì đó, tớ không an tâm cậu àh... Những dòng tin nhắn của cậu sao tớ cứ giữ nó mãi thế, chẳng hề xoá dù "Hộp thư đến " đã đầy, bù lại tớ còn đọc đi đọc lại nhiều lần nữa chứ ...
Có lẻ "Tớ yêu cậu" mất rồi.....


Đã quen nghe những câu nói tỏ tình hay bộc lộ cảm xúc quen thuộc như "Em yêu anh", "Anh yêu em" hay " I love you " … thấy nó thật thiêng liêng, thật ngọt ngào, thật xúc động làm sao .. chứa chang những điều mà con tim mình muốn nói với người ấy ,đó là cách bộc lộ cảm xúc tuyệt vời chỉ có ở tình yêu mà thôi....

....Nhưng nếu là câu nói "Tớ yêu Cậu" thì sao nhỉ ? Hẳn sẽ chợt suy nghĩ một chút về nó, có lẻ là như thế ,vì câu nói đó sao mà trong trẻo đến thế, teen đến thế, khôi nguyên đến thế, có một chút gì đó trẻ con với câu nói chứa đựng 2 từ ngữ xưng hô vừa thân mật vừa nhẹ nhàng " Tớ và Cậu " và pha lẫn một chút gì đó của người lớn - vì chỉ có khi trưởng thành mới có thể yêu, và hưởng 1 tình yêu thật sự hạnh phúc và trọn vẹn được ...

"Tớ yêu Cậu" được dùng trong một hoàn cảnh đặc biệt nhất, đắt nhất và lãng mạng nhất ...

Là khi trái tim tớ thắt chặt lại thật nhẹ nhàng, thật dịu dàng và kèm theo một dư vị ngọt tê tê kéo dài sau cái thắt tim ấy khi tớ bất chợt nghĩ về cậu dù đó chỉ là 1 giây mà thôi ...

Là khi tớ mĩm cười vu vơ về hình ảnh của cậu, nó cứ xuất hiện trong tâm trí của tớ, ngay cả khi tớ không muốn suy nghĩ về cậu, hay tớ đang giận cậu đi chăng nữa ...

Là khi tớ biết mình đang làm mọi điều dù đó là bất cứ công việc gì, bất cứ nơi đâu cũng với một hình ảnh của cậu .Tớ nghĩ tớ yêu cậu mất rồi ...

Là khi tớ tìm thấy rất nhiều điểm trùng hợp giữa tớ và cậu. Những điều mà trước đây, tớ chẳng hề để ý đến chút nào. Nhưng bây giờ nghĩ lại, tớ lại giật mình, ừ nhỉ…Tại sao cậu và tớ có nhiều điểm trùng nhau quá ta ? Nào là thích mưa nè, thích chocolate nè , thích đi ăn kem, thích chụp hình rồi thích đi xem phim nữa ...Ôi tại sao lại trùng hợp quá nhĩ cậu ház .........

Có lẻ tớ yêu cậu rồi chăng ?




Là khi tớ thấy đôi bàn tay của tớ trở nên ngứa ngáy và khó chịu vô cùng. Tớ muốn ôm cậu, muốn ôm thật chặt cậu vào lòng mình vì tớ muốn cậu sẽ mãi mãi là của tớ, hay chỉ đơn giản là áp lòng bàn tay trái của cậu vào đôi bàn tay phải của tớ ,chỉ cần thế thôi là tớ đã thấy ấm áp và hạnh phúc lắm rồi ... Hơi ấm từ đôi bàn tay của cậu sẽ dần lan toả qua đôi bàn tay của tớ, dẫu có trời mưa, hay tuyết rơi đi chăng nữa ...Tớ vẫn cảm thấy ấm áp vô cùng !

Là khi nỗi nhớ ấy cứ dạt dào và rạo rựt trong lòng tớ, tớ nhớ cậu đến chết đi mất ... Nhớ từng cử chỉ,hành động, nhớ đến lời nói và nhớ cách cậu chọc làm cho tớ phải "cười " ..

Là khi tớ không còn biết xung quanh mình là gì, và ra sao nữa, tớ đã không còn biết sự tồn tại của ai ngoài cậu, có lẻ tớ yêu cậu lắm lắm rồi phải không ?

Là khi tớ đi ra đường gặp 1 ai đó có nét hao hao giống cậu, hay chỉ đơn giản là mặc chiếc áo, cái quần,hay chạy xe giống cậu ..là tớ lại chợt suy nghĩ về cậu .

Là khi tớ có cảm giác như thiếu 1 dòng tin nhắn, 1 cuộc gọi điện thoại mỗi ngày là tớ cảm thấy bức rức và bồn chồn lắm cậu àh ...Tớ sợ cậu có chuyện gì ,hay lo lắng một điều gì đó, tớ không an tâm cậu àh... Những dòng tin nhắn của cậu sao tớ cứ giữ nó mãi thế, chẳng hề xoá dù "Hộp thư đến " đã đầy, bù lại tớ còn đọc đi đọc lại nhiều lần nữa chứ ...
Có lẻ "Tớ yêu cậu" mất rồi.....



Và đặc biệt là khi tớ rất muốn nói " Tớ yêu cậu " nhưng tớ không thể ?

Tớ yêu cậu. Tớ sẽ đi cùng cậu chứ tớ sẽ không đi theo cậu. Đi cùng cậu tức là bình đẳng, dân chủ và yêu song phương chứ không phải đi theo, phụ thuộc và chỉ cho hoặc nhận một chiều từ cậu...

Tớ yêu cậu. Tớ sẽ để tâm tới cậu chứ tớ sẽ không để ý đến cậu.Tức là cậu thường trực trong tâm trí tớ chứ không phải trong mắt của tớ.


Để tâm đến cậu, tớ sẽ tặng cậu một món đồ chỉ vì tớ thấy cậu cần nó chứ không phải món đồ cậu muốn nó....không quá đắt tiền, không phô trương ,nhưng đó là món quà vô giá mà tấm lòng tớ dành tặng cho cậu ...

Để tâm đến cậu, tớ sẽ hỏi cậu ăn no chưa chứ chẳng phải ăn ngon không? Dù nó có là món "mì xào " bình dân của tớ làm ,tuy nó không ngon nhưng đó cũng là công sức mà tớ đã bỏ ra để làm cho cậu ăn ...


Tớ thật sự quan tâm đến cậu chứ tớ không phải si mê cậu ....

Tớ yêu cậu đôi khi khiến cậu bực điên lên,vì tớ chẳng tinh tế gì cả.

Nhưng …………


Tớ yêu cậu !!!

ST

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Góc suy ngẫm

Đôi bạn..

 
Bút Chì : Cậu biết không, mình thực sự xin lỗi cậu!

Cục Tẩy: Vì sao vậy, có chuyện gì à?

Bút Chì: Xin lỗi cậu vì làm cậu bị thương bởi mình. Mỗi lần mình làm điều gì sai, cậu luôn ở đó để xóa giúp mình đi. Và mỗi một lần như thế , cậu bị mất 1 phần cơ thể, cậu nhỏ đi, nhỏ dần hơn…

Cục Tẩy: Đúng vậy, nhưng mình không thấy phiền đâu. Cậu biết không, mình được sinh ra là để giúp cậu mỗi khi cậu làm sai điều gì đó.

Thậm chí đến 1 ngày nào đó, khi mình biến mất, và cậu sẽ thay thế mình bằng 1 cái khác, mình vẫn sẽ thực sự hạnh phúc vì mình được sống để làm việc có ý nghĩa nhất cuộc đời mình. Thế cho nên đừng lo lắng nữa, mình không muốn thấy cậu buồn chút nào.

*Thật vậy : Khi yêu thương đủ lớn, ta sẽ trao đi mà không hề cần nhận lại.
Hạnh phúc chẳng phải là ở trên mỗi quãng đường đi đó sao*
.

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

In Ảnh Nghệ thuật

Điêu khắc tối giản (1): Từ tên gọi…

Judith Collins – Phạm Long biên dịch – Đào Châu Hải hiệu đính
[Trích dịch từ chương 18: Minimalism của cuốn sách Sculpture Today, Phaidon, 2007]
Tác phẩm “Two Open Modular Cubes/Half-Off” của Sol-LeWitt
Thế nào là “Các cấu trúc cơ bản”? Từ điển định nghĩa chúng như là các bộ phận hoặc kết cấu [có tính năng tạo dựng] cơ sở, nền tảng, thiết yếu. Cụm từ này cũng là tên một triển lãm của các điêu khắc gia trẻ tuổi Anh – Mỹ tại Bảo tàng Do Thái, New York, vào tháng 4. 1966 với curator Kynaston McShine – được coi là triển lãm đầu tiên xác lập những tham số cơ bản của nghệ thuật Tối giản.
Thuật ngữ Nghệ thuật Tối giản (Minimal Art) xuất hiện hai lần vào năm 1965: trước hết trong một bài viết cùng tên của triết gia người Anh Richard Wollheim đăng trên Arts Magazine (Tạp chí Nghệ thuật) số tháng Giêng, và sau đó, trong tiểu luận của phê bình gia Hoa Kỳ Barbara Rose nhan đề ABC Nghệ thuật trong tạp chí Art in America (Nghệ thuật Mỹ) vào tháng 11. 1965. Rose mô tả những gì bà thấy giống như “một cảm thức mới đang trỗi dậy” trong giới họa sĩ và điêu khắc gia trẻ tuổi New York, chẳng hạn Frank Stella, Anne Truitt, Richard Tuttle và Ronald Bladen với những đặc trưng có “xu hướng rút gọn” và đặc tính “trống rỗng, nhàn nhạt, máy móc tới mức thiếu cá tính con người”; và bà tìm thấy nhiều tương đồng giữa chúng với tác phẩm Ô vuông Đen – Black Square của họa sĩ người Nga Kasimir Malevich (1913) hay các tác phẩm readymade của Duchamp.

Ô vuông Đen - Black Square của họa sĩ người Nga Kasimir Malevich
Năm 1965, trong một bài viết quan trọng với tiêu đề Các đối tượng cụ thể  in trên Kỷ yếu Nghệ thuật 8, Donald Judd tuyên bố rằng theo đánh giá cá nhân về nghệ thuật đương đại Mỹ, đa số “các tác phẩm mới đặc sắc nhất trong vài năm qua không phải là hội họa, cũng không phải điêu khắc”, song đúng là thứ có thể coi là “tác phẩm ba chiều” hay “đối tượng”. Khi thay thế các danh từ “hội họa” và “điêu khắc” bằng thuật ngữ “đối tượng”, Judd báo hiệu đã có sự cắt đứt với nghệ thuật truyền thống và xuất hiện điều gì đó thật mới mẻ – dù ông chưa định lượng được chúng. Theo Judd, một tác phẩm như Black Square của Malevich, dù có vẻ giản dị và trống trải, song đã quá tải với các nội dung cá nhân, xã hội, và chính trị chất chứa trong nó. Ông không chấp nhận thứ “chủ nghĩa ảo giác và không gian tầm thường – kiểu không gian nằm trong và/hoặc có các họa tiết hay màu sắc bao quanh” mà ông cho là “một trong những… di tích chướng tai gai mắt nhất của nghệ thuật Âu châu”.

Tác phẩm “Three Elements” của Ronald Bladen
Cho đến khi triển lãm Các cấu trúc cơ bản mở cửa tại New York mùa xuân năm 1966, các phê bình gia đã dùng rất nhiều thuật ngữ mới lạ để mô tả thứ nghệ thuật mới đang nảy nở tại thành phố này. Họ đã đề xuất nhiều thuật ngữ ngắn gọn như “Nghệ thuật khước trừ” (Rejective Art)” hoặc “Xu hướng trần trụi” (Literalism), nhưng được ưa chuộng nhất chính là cụm từ “Tối giản” (Minimal). Các học giả cũng cảnh báo rằng phải nên dùng hết sức thận trọng và tránh lạm dụng thuật ngữ này bởi vì “danh xưng” đó không hẳn thể hiện mục tiêu của nghệ thuật mới, mà nó được dùng nhiều phần lớn vì tiện lợi.

Robert Morris, Không đề, 1969
Tony Smith, Sol LeWitt, Carl Andre, Robert Morris, Dan FlavinDonald Judd thuộc hàng những nghệ sĩ Tối giản quan trọng nhất. Tất cả họ, tính đến năm 1966, đều đã tiết chế ngôn ngữ hình thức của mình thành những mẫu (dạng) hình học tinh giản, khiến cho chất liệu và quy trình [tạo dựng tác phẩm] bộc lộ tình trạng của nền sản xuất công nghiệp. Họ muốn lựa chọn các vật liệu công nghiệp thật giản dị tới mức tránh biểu cảm [lộ liễu], ví dụ như gạch, gỗ dán, nhôm, thép, kính gương, plexiglas, đèn chiếu sáng và sắt mạ kẽm.
Tác phẩm của Sol LeWitt
Thời hoàng kim của nghệ thuật Tối giản cho dù khá ngắn song đã kịp tạo dựng tiền đề vô cùng quan trọng cho những nghệ sĩ [muốn] theo đuổi xu hướng này. Nhiều dòng nghệ thuật đương đại vẫn đang dùng các vật liệu phổ biến cùng những quy trình [chế tác] công nghiệp, tạo nên những tác phẩm Tối giản mang hương vị lịch sử và nội dung tâm lý xã hội riêng. Ngày nay, vẫn có những nghệ sĩ chuộng lối tiếp cận tối giản, làm bằng tay với phong thái nhẹ nhàng; họ “quán triệt” và “hàm ơn” hình thái nghệ thuật giản lược đó – một trào lưu cho tới giờ vẫn thật ấn tượng khi luôn hiện diện trong vẻ “bất trị” và “lạnh lùng” của nó.
Blue, Donald Judd
Các phê bình gia hay áp dụng thuật ngữ “Tối giản” để hàm ý về “một hình thức mô tả tốc ký” gắn với các tác phẩm thường có bố cục đối xứng, kiệm màu, đơn giản hóa cao độ và tự tiết chế, không thái quá, sử dụng các vật liệu bằng nhựa hay hợp kim, gây cảm giác mạnh cho người xem. Tuy nhiên, mỗi nghệ sĩ đều có sự tinh tế riêng và những khác biệt thú vị trong cách tiếp cận về hình thức, nội dung và việc xử lý chủ đề tác phẩm. Judd, LeWitt, AndreMorris ưa sử dụng các hình khối và hình chữ nhật, trong khi Tony SmithRonald Bladen thích các hình thù chéo góc hoặc những kiểu dạng lồng vào nhau. Bladen, cũng giống như Truitt, muốn tự tay sơn lấy những mẫu gỗ dán. Ông muốn nghệ thuật điêu khắc giản lược của mình nói lên một điều gì đó, tựa như “một vở kịch về sự trải nghiệm nhỏ bé”.
Ronald Bladen, tác phẩm “The X”
Theo SOI

Read More

Share Tweet Pin It +1

0 Comments

Được tạo bởi Blogger.

Danh mục

Ads 468x60px

Party Photography

Female Photography

Tổng số lượt xem trang

Lưu trữ Blog

Find Us On Facebook

Latest Posts

International

Featured Video

Pages

Vertical2

Sample Text

Search


.

.

.

.

.

Banner4

Banner4

Càng biết nhiều càng khổ.

Càng biết nhiều càng khổ.
Một câu niệm Phật, tiêu vạn tội. Hai chữ Từ bi, giải vạn sầu....

Business

Nhãn

Translate

Advertisement

Fun & Fashion

Social Media

Join with us

Popular Posts

POPULAR POSTS